Kết quả tìm kiếm cho "làm công việc nặng nhọc"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 713
Trong cái tĩnh lặng đêm khuya, khi mọi người đã yên giấc, một chiếc vỏ lãi nhỏ vẫn rẽ qua những con rạch ngoằn ngoèo. Người điều khiển là anh Trần Văn Hận (45 tuổi), ngụ ấp Xẻo Lá A, xã Tân Thạnh, với hơn 20 năm làm nghề bắt ba khía.
Tháng Vu Lan không chỉ là dịp để mọi người thể hiện lòng thành kính, báo hiếu với đấng sinh thành, còn là dịp để chia sẻ yêu thương, lan tỏa lòng nhân ái.
Đến Mường Khương ngót nghét chục lần nhưng đều là những chuyến đi công tác, cho nên chúng tôi thường bỏ lỡ phiên chợ chính họp vào chủ nhật. Lần này, từ sáng sớm ngày cuối tuần, chúng tôi đã có mặt tại chợ, để cảm nhận phiên chợ Mường Khương đầy hương sắc trong tiết thu sang...
Nghề chẻ đá nặng nhọc, vất vả và ảnh hưởng nhiều đến sức khỏe nên thường dành cho phái mạnh. Thế nhưng, nhiều phụ nữ vẫn chọn gắn bó với nghề hàng chục năm qua vì cuộc sống mưu sinh…
Những bữa cơm nghĩa tình được các phụ nữ đảm đương thổi lửa, phục vụ thiện nguyện, lan tỏa tinh thần sẻ chia, gắn kết tình người ở vùng quê.
Cù lao Ông Hổ, xã Mỹ Hòa Hưng được biết đến là một vùng đất yên bình, con người hiền hòa, mộc mạc. Nơi đây có nhiều tấm gương điển hình tiên tiến trong công tác từ thiện, xã hội, đồng hành cùng chính quyền địa phương chăm lo đời sống người dân.
Trong đội hình hơn 16.000 quân nhân tham gia lễ kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9 (nhiệm vụ A80), Chhắc Phol Line Đa - 1 trong 2 nữ quân nhân thuộc Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh vinh dự tham gia sự kiện trọng đại này.
Chợ đầu mối sáng đèn, những phận người lam lũ lại bắt đầu một ngày mưu sinh nhọc nhằn. Họ lao động xuyên đêm, kiên trì bám trụ giữa bộn bề cuộc sống, mang theo hy vọng về ngày mai đủ đầy, một tương lai no ấm hơn cho con cái.
Khi phố phường chìm sâu trong giấc ngủ, ánh đèn vàng lặng lẽ trải dài trên những con đường vắng, nơi từng ngôi nhà đã khép cửa, im ắng thì ở chợ đầu mối Rạch Sỏi (tỉnh An Giang), một ngày mới vừa bắt đầu. Màn đêm đen, sương lạnh thấm vào da thịt, nhưng không khí trong chợ đã bừng lên bởi nhịp sống hối hả. Không có tiếng còi xe inh ỏi hay dòng người chen chúc, ở đây chỉ có tiếng rì rầm quen thuộc: Tiếng xe tải, tiếng người gọi nhau í ới, tiếng rao hàng vang vọng.
“Lần mổ gần nhất tốn mười mấy triệu đồng, không biết tôi còn cầm cự được đến lúc nào. Giờ tôi chỉ mong có bảo hiểm y tế 100% để chữa bệnh đến lúc hết đời”, cụ bà ngồi xe lăn bật khóc.
Trở lại những phum, sóc trong tỉnh, chúng tôi ngỡ ngàng khi những con đường xưa từng “nắng bụi, mưa bùn” nay được bê tông hóa bằng phẳng, nhà tường mọc lên ngày càng nhiều. Giữa cuộc sống hiện đại, tiếng tụng kinh vẫn vang vọng từ những ngôi chùa cũ, quen như nhịp thở. Giờ đây, đời sống đồng bào Khmer đang từng bước vươn lên bằng ý chí, tri thức và lao động, nhưng vẫn “giữ chặt” cội rễ văn hóa của mình.
Nghề truyền thống làm vôi tại xã Hòa Điền đang dần mai một, nhiều cơ sở phải đóng cửa và chuyển đổi sang nghề khác.